web analytics
THƠ

TIẾNG PHONE CUỐI CÙNG

Trên màn hình em kêu phone cho bạn
Nay em đang ở VŨ HÁN CORONA
Mái tóc dài đen nhánh si mê
Xõa bên má đang ửng hồng con gái
Cô chừng 15 hay 18 mắt đen vụng dại
Tuổi dậy thì nhiều mộng ước vẩn vơ
Tôi thấy cô trên internet thật tình cờ
Cô nói tiếng Hoa có ai đang dịch
Bạn ơi giờ này mình đang bịnh
Ngồi trong nhà cửa khóa chẳng đi đâu
Buồn sợ hoang mang kinh hãi thảm sầu
Sao tai ách bất ngờ đổ lên đầu dân VŨ HÁN
Dân Vũ Hán có làm gì nên tội
Mà giống như bị trừng phạt thảm sầu
Nhìn ra ngoài đường người ta chạy đi đâu
Như ma quỷ rượt nhau vô cùng kinh hãi
Nhìn bên kia đường xác người vô tội
Vứt bỏ bên lề theo dọc lối đi
Bạn ơi
Sao mình lại phải chia ly
Sao lạ thế đây là mơ hay thật
Thôi nhé chúng ta sẽ không bao giờ còn gặp
Chúc bạn những ngày sống đẹp mãi dài lâu
Bạn hãy sống hộ tôi ôi cuộc sống nhiệm mầu
Giấc mơ bé nhỏ mà tôi không bao giờ được
Chỉ mong được sống cuộc đời tầm thường như hoa đồng cỏ dại
Thế mà sao chẳng được thật lạ kỳ
Chào bạn nhé tôi sắp phải ra đi
Em mỉm miệng cười giã biệt chua cay và tuyệt vọng
Tôi đã khóc khi em đưa tay vẫy
Chỉ một giờ sau báo tin em đã qua đời
Nước mắt tôi rơi mãi không thôi
Hoa chớm nở đã tàn phai hương sắc
Trái tim yêu chưa kịp sống đã lìa đời
Em đã chết vô lý đau thương như triệu người Vũ Hán
Vì nhiễm corona virus TẬP CẬN BÌNH
Trời đất rộng mênh mông sao không có chỗ nào cho em được sống
Em nào đã làm gì nên tội
Đốt nén nhang thơm tưởng nhớ em
Hoa chanh rụng trắng gió bên thềm
Nhìn hoa tưởng áo em thơ dại
Thức nhớ hình em trong bóng đêm

ngày 3-4-2020 vũ quang minh