PARIS ĐẸP LẮM
PARIS ĐẸP LẮM – Tản Mạn – Nhất Hùng
Chúng tôi đến phi trường Charles De Gaulle Pháp vào một buổi sáng đầu tháng 9, trời se se lạnh, Paris đang vào thu, đã có nhiều lá rụng bên đàng và loang loáng vàng trên các hàng cây khắp phố. Lấy khách sạn ở Quận 7, bên dòng sông Seine, gần tháp Eiffel, check in xong liền đi bộ đến Tháp. Trên đường, tôi háo hức, liền tay chụp ảnh, chụp tất cả những gì tôi thấy, chụp kiến trúc, hàng cây, sông nước, phố xá…góc cạnh nào cũng đẹp. Chụp cả các cô đầm Pháp đạp xe thật nhanh, thật vội…có lúc áo đầm bay tung dưới gió, nom lạ mắt lắm. Chương trình đi thăm cảnh 15 ngày, mỗi ngày một nơi, có điểm chúng tôi phải ở lại hai ba ngày. Tôi viết ký sự, ghi vắn tắt những điểm đã viếng kèm hình ảnh nơi đến.
Các quận nội đô, đâu đâu cũng thấy những công trình kiến trúc cổ vừa mỹ thuật vừa đồ sộ. Dưới phố, ô tô, xe máy, xe đạp ken nhau tới lui náo nhiệt. Trên lề, khách du, cư dân, người thư thái, kẻ vội vã lách nhau qua lại nhộn nhịp. Lúc kiến tạo Paris, các nhà quy hoạch có ý phân lô theo dáng mũi tàu nên tạo ra nhiều ngã năm, ngã bảy…cá biệt có ngã mười hai như các đường chung quanh Khải Hoàn Môn, không như Sài Gòn, nói “ngã sáu – ngã bảy” ai cũng biết ở đâu, như vậy, ta có thể đoán được SG chỉ có vài bùng binh nhiều “ngã”. Cách bố cục này tạo nên nhiều góc phố đẹp, nhộn nhịp, sầm uất. Nhiều con phố gợi nhớ lại các đường Tự Do, Lê Lợi, Nguyễn Huệ…của Sài Gòn ngày trước. Các quận ngoại thành có những công trình cao tầng, chung cư, cơ xưởng, văn phòng làm việc… bề thế không thua kém bất cứ quốc gia tân tiến nào. Vóc dáng người Pháp có vẻ nhỏ hơn người Bắc Mỹ, đặc biệt các thiếu nữ Paris, đa phần nhỏ nhắn, mình hạc vóc mai, dáng thanh mảnh, có lẽ họ đi bộ, đạp xe nhiều. Một tài xế taxi giải thích, họ ăn uống cẩn thận, tập thể dục đều đặn và rất chăm chút vóc dáng để còn diện thời trang. Nhưng khi đi về các tỉnh xa vẫn thấy còn nhiều Cô Tây, Bà Đầm “hái nho”, quá khổ, bề thế lắm.
Dọc các phố nội đô Paris, “Café – Restaurant” nhiều, nằm san sát, nhất là những góc phố, quán nào cũng đông khách. Có vẻ như người Pháp thích ăn uống bên vỉa hè để ngắm trời, ngắm đất, ngắm phố…ngắm thời trang…ngắm bà đi qua ngắm cô đi lại. Mặc dầu hàng quán lấn hè (có phép) nhưng bàn ghế ngăn nắp trật tự, khách ngồi ngay hàng thẳng lối, không lộn xộn, không cản trở khách bộ hành. Chủ quán giữ luật mà khách cũng tôn trọng quy ước này.
Ở Paris, quý ông quý bà – vợ chồng – tình nhân – trai gái ôm hôn nơi công cộng tự nhiên thoải mái, nom dễ thương, nhà tôi thích lắm. Lúc nghỉ trưa trong vườn Luxembourg, trước cả ngàn con mắt, một cặp tình nhân rất đẹp đến trải khăn bên cạnh chúng tôi rồi họ nằm lên nhau, ôm hôn, âu yếm… rất bạo cứ như là chốn không người. Máy ảnh của tôi sẵn sàng 24/24 nên có hình ngay, gởi bạn xem để nói có sách mách có chứng. Người Pháp nói chung, thiếu nữ Pháp nói riêng còn hút thuốc lá nhiều quá…
Chúng tôi đi bộ lẫn trong dòng du khách nhưng không bận tâm đến những lời cảnh báo về trộm cắp ở Paris vì không mang theo thứ gì quý giá trên người, giấy tờ và một ít tiền tiêu vặt được để vào một túi nhỏ trong quần, trước bụng nên sinh hoạt thoải mái lắm. Phố du lịch đông người nên có kém vệ sinh nhưng không như lời đồn thổi. Có bảng chỉ dẫn đến toilet, bỏ một đồng, cửa tự động mở, chuyện nhỏ mà…có là tốt rồi. Có những khu phố, khu chợ của người Trung Đông, bề bộn và xô bồ nhưng đó là “văn hóa” của họ, như giữa Hòn Ngọc Viễn Đông – Sài gòn Hoa Lệ của ta ngày trước vẫn có Chợ Cầu Muối mà. Ở Paris, chúng tôi có đến phố Tàu, phố Việt…nom khang trang, sạch sẽ, có bán đủ món ăn thức uống, tạp hóa, tạp phẩm Á Đông. Phở Việt Nam ở Paris ngon, ngon thật chứ không phải tại sau cả mười ngày ăn đồ Tây rồi thèm đồ Việt. Một trong ba người Á đông ngồi sát bàn chúng tôi dùng món “Bún Mắm Đậu”, một chén mắm lớn đặt giữa đĩa, mùi mắm thoang thoảng. Ôi, giữa trời Tây vẫn thấy quê hương.
Người Paris tử tế…cứ Bonjour với họ trước…nếu có bất đồng ngôn ngữ họ vẫn tìm cách giúp đỡ. Một lần, đang lái xe giữa phố, chúng tôi mất wifi, bản đồ chỉ dẫn không hoạt động, thấy hai Cảnh sát đạp xe bên lề, chúng tôi hỏi đường, họ bảo: “còn khoảng 1km, gần đến rồi…quẹo phải…quẹo trái rồi quẹo…” Chúng tôi nói, gần thì vui lòng dẫn đường dùm, họ nói “no”. Chúng tôi đành tự kiếm, nhưng thật ra họ đạp xe đằng sau, đến khúc cần quẹo, họ lại vượt lên chỉ dẫn…cứ thế cho đến tận khách sạn. Mà chẳng phải chỉ có cảnh sát vui vẻ nhiệt thành, cư dân cũng thế. Trong Paris, có nhiều khúc đường, xe hơi bị hạn chế tốc độ, chỉ 30, 40km một giờ, chậm như Rùa, chạy hơn sẽ bị phạt, còn mô tô, xe đạp cứ phóng vù vù, bạt mạng, có khi đạp xe chắc lại nhanh hơn. Xe đạp cho thuê của nhiều “công ty” để sẵn các góc phố, mướn xe thuận tiện trả xe dễ dàng. Nói thêm một tí về các cô đầm đạp xe trên phố, dáng mảnh mai, mặc đầm xòe, đội “nồi cơm điện” (nón bảo hộ), không thong dong mà cứ đạp vù vù, đến các giao lộ, khi khởi động, rướn thẳng người lên gồng chân đạp lấy trớn, nhiều cô đạp xe sườn ngang, để ghế cao ngồi cho đẹp, khi dừng xe, chống chân không tới phải nhảy xuống giữ xe, nét mặt tỉnh bơ, phong thái tự nhiên, nom thật ngộ nghĩnh. Nhớ Sài Gòn xưa, lúc tan trường, nữ sinh, mặc áo dài, đạp xe đạp mi ni nhiều lắm, nhưng từ tốn chậm rãi e thẹn chứ đâu có như thế này mà những chiếc xe đạp mini ngày ấy, ai là người chế ra kiểu dáng dễ thương này và bây giờ biến đâu hết rồi?.
Hệ thống Metro điện, xe buýt khá tốt, chắc họ khuyến khích dùng phương tiện công cộng. Có trường hợp, đón Taxi tiện hơn nhưng tài xế Taxi ở đâu mà chẳng “mánh”, lên xe, ta cứ mở oang oang navigator ra, họ muốn “kiếm thêm tí tiền” cũng khó. Một lần, chúng tôi hỏi: “tại sao anh không quẹo ở đây”, anh tài xế bẽn lẽn nói: “xin lỗi, tôi bị miss…”.
Khi đến phi trường Charles De Gaulle, qua cửa “thuế quan” thật dễ, chẳng khám chẳng hỏi gì, chỉ đưa passport ra đóng mộc là qua và vì có đặt Taxi, chúng tôi vội ra nên không quan sát. Lúc về, gọi Taxi, đến phi trường, anh tài xế dừng và chuẩn bị chuyển hành lý xuống. Nhưng không thấy cổng United Airline đâu, hỏi nhân viên phi trường mới hay, phải đi thêm vài km nữa mới đến. Tôi không nghĩ anh Tài mánh, vì chạy thêm, anh sẽ có thêm tiền nhưng trách anh ta thiếu kinh nghiệm, nếu đã xuống xe, có lẽ chúng tôi lại phải đón một chuyến taxi khác. Kể bạn chuyện này, một phần góp kinh nghiệm cho bạn một phần muốn nói phi trường Charles De Gaulle lớn lắm, lớn nhất nước Pháp…nghe nói, lớn nhất Châu Âu. Vào phi trường, dư thời gian, tôi ngắm nội thất, “hiện đại” “hoành tráng” và “choáng ngợp”. Có đủ mọi tiện nghi và cả phố để mua sắm thời trang, chẳng khác gì đang ở trong các mall nổi tiếng của Mỹ. Với tầm của mình, tôi nghĩ thế này là nhất nhì thế giới rồi, ở đâu hơn được. Lên máy bay, search net, mới biết Phi Trường Charles De Gaulle không nằm trong “top ten” phi trường của thế giới. Ôi, mình cà quỷnh thật. Nhất định mình sẽ đến những nơi nằm trong top ten để xem, có cái gì mà hơn CDG vậy.
“Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”, biết thêm nhiều điều học thêm nhiều thứ, có một chuyện thấy mới hiểu, khá thú vị, kể bạn nghe. Trước giờ tôi có nghe cụm từ “ngoan ngoãn như bầy Cừu”, chẳng biết sự thật thế nào nhưng hình dung thì được. Một hôm, ghé một Thị Trấn để ăn trưa, tình cờ gặp một đoàn biểu tình khoảng ngàn người với biểu ngữ lớn “Freedom For People”. Người biểu tình mặc đẹp, trật tự, hô theo khẩu hiệu, khi ngưng hô thì phát nhạc, giai điệu giật gân, các cô gái trong đoàn nhảy múa – Tây nhảy thì đẹp rồi – lúc họ dừng, để ý mới thấy, trước đoàn có một bầy Cừu, chúng cũng dừng lại, đứng trật tự, trước bầy có một con Chó, sau bầy cũng có một con Chó. Con Cừu nào không ngay hàng thẳng lối, con Chó lấy mõm hích nhẹ, Cừu ngoan ngoãn vào hàng. Khi con Chó phía trước đứng lên đi, bầy Cừu ngoan ngoãn đi theo. Bây giờ mới hiểu tường tận câu: “…ngoan ngoãn như bầy Cừu”. (có chụp hình).
Khi giao tiếp, người bản xứ hỏi: “ông bà từ đâu đến?”. Chúng tôi trả lời: “Từ Mỹ” và hỏi lại: “Anh (Chị) đến Mỹ chưa và thấy Mỹ thế nào?”. Tất cả ai từng đến Mỹ đều tròn mắt nói: “Mỹ lớn quá, cái gì cũng lớn”. Có một anh còn nói: “Tôi du lịch, cần mua một ống kem đánh răng nhỏ, không có, họ bán ống nào ống nấy to bằng cổ tay tôi”. Ở Paris, vào cửa hàng bán trái cây, nhà tôi mua hai trái quýt, cốt thử chua ngọt thế nào, họ cân và tính giá vài cắc, dễ thương quá. Còn ở Mỹ, mua cái gì cũng cả bịch, to tổ bố. Phố lớn thật, đất rộng mênh mông, đi từ điểm này qua điểm khác xa quá chẳng như Paris, đã đến thăm được điểm A thì có thể tiếp tục đi bộ đến điểm B rồi C…dễ thương quá phải không.
Đến xứ lạ, gặp người lạ, có trăm điều lạ để kể nhưng bạn nên sắp xếp đến Paris để trải nghiệm một lần cho biết…thú vị lắm. Chẳng thế mà Paris luôn nằm trong danh sách những điểm du lịch có lượng du khách nhất nhì thế giới.
Chia sẻ với bạn vài nơi chúng tôi thăm viếng:
THÁP EIFFEL
Từ khách sạn đi bộ đến Tháp Eiffel (Tour Eiffel), đây là công trình kiến trúc bằng thép nằm trong công viên Champ de Mars, bên sông Seine do kỹ sư Gustave Eiffel thiết kế, xây dựng từ năm 1887 tới năm 1889. Tháp là biểu tượng của kinh đô ánh sáng Paris và của nước Pháp. Buổi tối, tháp được thắp sáng và cứ thỉnh thoảng lại có đèn nhấp nháy. Du khách đông, nhất là ban đêm, khi tháp lên đèn.
TU VIỆN MONT SAINT MICHEL
Từ Paris, chúng tôi lái xe gần 4 tiếng vượt hơn 350km, qua nhiều thị trấn nhỏ, đẹp, yên bình nhưng lộ kiến tạo ngoằn ngòe cố ý , chắc muốn ta chạy chậm, cẩn thận và lắng tâm trước khi đến Saint Michel. Núi Saint Michel là một đảo ở Normandie. Theo tài liệu, từ thế kỷ 8, có một tu viện mà từ đó đã hình thành lên cái tên Mont-Saint-Michel. Tu Viện có vị trí độc đáo khi nằm trên một hòn đảo chỉ cách đất liền gần 1km nên dễ dàng cho người hành hương tiếp cận khi thủy triều xuống. Mực thuỷ triều ở Mont Saint Michel có mức lên – xuống đỉnh, lúc lên, cao tới gần 13m và xuống chỉ trong vài tiếng đồng hồ. Chính sự thay đổi này khiến tu viện khi thì giống một ngọn đồi trên cạn khi lại giống một hòn đảo chơ vơ nổi giữa đại dương. Lại có thời điểm Tu Viện Mont Saint Michel trông giống như một lâu đài lơ lửng trên mây, những lâu đài trong các câu chuyện cổ tích hoặc như một pháo đài trong các phim huyền thoại Hollywood “Chúa Tể Của Những Chiếc Nhẫn”.
Trên đường lái xe về, chúng tôi chợt nhớ và mở đi mở lại bài “Paris Có Gì Lạ Không Em” – Thơ Nguyên Sa – Nhạc Ngô Thụy Miên – Thái Thanh hát. Bài này chúng tôi đã nghe lắm lần nhưng hôm nay nghe lạ lắm. Nghe hay hơn, cảm xúc hơn, ôi lãng mạn quá.
OMAHA NORMANDIE
Trên đường lái xe về Paris từ Mont Saint Michel, chúng tôi đến viếng Omaha, một bãi biển dài tám kilomet của vùng Normandie Pháp, đối diện với Eo biển Manche Anh, đây là một trong năm khu vực đổ bộ của quân đội Đồng Minh trong Chiến Dịch Neptune – Chiến Dịch Overlord ngày 6 tháng 6 năm 1944 (Ngày D) trong Chiến Tranh Thế Giới Thứ Hai. Cuộc đổ bộ vào Omaha được thực hiện bởi Quân đội Hoa Kỳ, Anh, Canada và Pháp Tự Do. Đứng từ ngoài biển nhìn vào bãi, không một chướng ngại che chắn cho quân đổ bộ, tưởng tượng biết bao người lính đã ngã gục trên bãi, cảm giác mạnh lắm, thật xúc động. Tôi thấy bãi cát thắm hồng, không biết đó là hiện tượng thiên nhiên hay máu những người lính Hoa Kỳ đã đổ xuống nhuộm đỏ cả bãi biển Omaha.
THÀNH PHỐ CẢNG MARSEILLE
Đi tàu điện cao tốc từ Paris đến Cảng Marseille 800 Km nhưng chỉ mất ba giờ, cảng thơ mộng, đẹp ngoài tưởng tượng. Thành phố nằm bên biển Méditerranée và là thủ phủ của tỉnh Bouches-du-Rhône. Tàu bè trên cảng, lớp ra vào tấp nập, lớp neo đậu san sát nhau, phố xá náo nhiệt và nhộn nhịp khôn tả. Ở cảng Marseille, lúc đi bộ, lúc đi tour bus du lịch dọc theo cảng biển Vieux Port, ngắm nhìn bãi biển xanh ngắt thơ mộng dưới ánh nắng rực rỡ, tận hưởng vẻ mênh mông kỳ vĩ của bờ biển Địa Trung Hải. Chưa thỏa mãn, chúng tôi thuê thuyền dong buồm ra biển để trải nghiệm cách cưỡi thuyền buồm và chiêm nghiệm những vịnh nước sâu, trong vắt, những vách đá trắng mà người Pháp gọi là những “Calanques” và được bơi giữa dòng nước trong, xanh biếc với vô số cá lội chung quanh. Thành phố Marseille được bao quanh bởi nhiều Calanques. Những núi đá trắng ngà kết hợp với biển xanh tạo nên những hình ảnh đẹp hơn tranh vẽ, ai đó cho xem một bức tranh hay một tấm ảnh chụp, tôi cũng không tin đó là thật, chỉ đến khi tận mục quan chiêm, mới biết thiên nhiên diễm ảo, kỳ diệu đến dường nào. Đã thế, khí hậu lại ôn hòa vì ảnh hưởng các dòng nước chảy dưới biển. Là người thích du lịch bạn phải đến đây một lần trong đời, nếu không, bạn sẽ không tưởng tượng hết được vẻ đẹp kỳ vĩ huyền ảo của biển của thiên nhiên.
Trên đồi cao có Nhà thờ Notre Dame de la Garde, với lối kiến trúc cổ kính cao gần 162m, leo qua 172 bậc thang mới tới sân nhà thờ. Tại đây bạn có thể ngắm toàn cảnh phố Marseille vô cùng xinh đẹp.
ĐỒI MONTMARTRE – NHÀ THỜ SACRÉ COEUR & QUẢNG TRƯỜNG TERTRE
Đổi khách sạn đến gần Montmartre, chúng tôi leo đồi Montmartre ba lần trong ba ngày mới mong có đủ trải nghiệm nơi này, đồi lớn thuộc Quận 18. Trên đỉnh đồi là nhà thờ Sacré Coeur nổi tiếng ở Paris, xây dựng vào cuối thế kỷ 19. Đến Thánh đường Sacré-Cœur, không chỉ được chiêm ngưỡng một tòa thánh cổ thật đẹp mà còn được ngắm một Paris từ trên cao, nhìn Paris lộng lẫy. Nhà Thờ có quả chuông Savoyarde, lớn nhất Pháp. Montmartre có khung cảnh nghệ thuật, không khí nghệ sĩ, nhiều nhà hàng, quán cà phê, phòng tranh, cửa hàng đồ lưu niệm… Có thang máy Funiculaire đưa du khách dưới đồi lên đỉnh. Từ trong thang máy, ta ngắm nhìn thành phố Paris, ngắm tháp Eiffel, Nhà thờ Đức Bà Paris, Tháp Montparnasse và nhiều cảnh đẹp khác.
Cạnh Thánh đường Sacré-Cœur có QUẢNG TRƯỜNG TERTRE (Place du Tertre) nằm trong làng Montmartre. Pháp có câu: “Thế giới thuộc về những người dậy sớm”. Hừng đông là khoảnh khắc đẹp nhất, Quảng trường Tertre cũng vậy, một ngôi làng cổ với không gian tĩnh lặng, thanh bình…trước khi du khách tấp nập đổ về. Khu vực trung tâm quảng trường đầy màu sắc. Vừa nhâm nhi ly cà phê vừa ngắm họa sĩ vẽ tranh trên quảng trường Tertre dưới ánh nắng nhẹ buổi sáng là niềm vui và thư giãn trước khi tiếp tục leo đồi.
VƯỜN LUXEMBOURG
Đi bộ loanh quanh ngắm cảnh rồi đến Luxembourg (vườn Lục Xâm Bảo) là khu vườn lớn và nổi tiếng ở Paris. Trong vườn có Viện Bảo Tàng Luxembourg. Đây là khu người dân thành phố, khách du ưa thích và thường vào nghỉ hoặc ăn trưa. Bao quanh vườn là hàng rào sắt nhọn, mũi mạ vàng. Trong vườn có nhiều tượng thần Hy Lạp, nhiều tượng thú trên bãi cỏ, không gian rợp bóng cây xanh được cắt tỉa công phu và thật đẹp.
Nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu từng học tại Paris đã sáng tác ca khúc nổi tiếng “Mùa thu không trở lại”, trong đó có câu “qua vườn Luxembourg, sương rơi che phố mờ, buồn này ai có mua”.
CUNG ĐIỆN VERSAILLES
Đón Taxi đến Cung điện Versailles, điện nằm phía tây của Paris. Được xây dựng vào năm 1624, là biểu tượng của hoàng gia, kiến trúc theo phong cách cổ điển. Versailles là một trong những cung điện lớn nhất thế giới với hơn 2300 phòng ngủ, nhiều cầu thang, phòng khách, phòng ăn, phòng thư viện, phòng triển lãm và vườn thượng uyển thật lớn gồm nhiều hồ nước, vườn nhỏ và lâu đài…Từng căn phòng, hành lang được chăm chút tỉ mỉ với kiến trúc và nội thất xa hoa. Cầu thang Đại Đế trong điện được xây dựng to lớn từ đá cẩm thạch. Trong Điện trang trí những tác phẩm nghệ thuật, tường và trần được vẽ chân dung các vị hoàng đế và hoàng hậu. Phòng ngủ trang trí đẹp, thiết kế sang trọng lộng lẫy và mê hoặc với các rèm cửa bằng lụa. Nhưng nóng lắm vì không có máy lạnh, còn mùa đông, đã có nhiều lò sưởi lớn nên chắc là đủ ấm. Đứng ngắm mãi phòng ngủ, rèm che, giường gối Hoàng Hậu nằm, tưởng tượng miên man, nghĩ ngợi lung tung, chợt nghĩ, nóng quá, nóng như thế này còn mần ăn gì nữa…chả lẽ có người hầu đứng quạt. Rồi chợt nhớ, vợ chồng tôi ngày trước cũng thế, Sài Gòn nóng như đổ lửa, không máy lạnh, không quạt máy (có quạt thì cũng bị cúp điện triền miên), tối ôm nhau, mồ hôi mồ kê nhễ nhại mà có sao đâu…nghĩ nay rồi lại nghĩ xưa…ôi biết bao kỷ niệm tràn về.
BẢO TÀNG VIỆN LOUVRE
Thuê xe đạp, đạp xe dạo phố rồi đến Viện Bảo Tàng Louvre. Nằm bên hữu ngạn sông Seine ở thủ đô Paris của nước Pháp, Louvre là một trong những bảo tàng nổi tiếng nhất trên thế giới với kiến trúc tráng lệ và là nơi lưu trữ những kiệt tác nghệ thuật vô giá của Pháp. Bảo tàng Louvre đã đi vào lịch sử như là một công trình kiến trúc độc đáo, một biểu tượng của nước Pháp. Được du khách đánh giá là một trong những công trình kiến trúc có nhiều cái nhất: -Là Bảo Tàng Viện lớn nhất thế giới, -Là cung điện của nhiều triều đại nhất, -Là biểu tượng của sức mạnh và sự giàu có nhất, -Là bảo tàng sở hữu nhiều bộ sưu tập khổng lồ nhất, -Là bảo tàng được truy cập trên Web nhiều nhất -Là bảo tàng đón nhiều khách tham quan nhất, -Là bảo tàng có kiến trúc độc đáo nhất, -Là bảo tàng lưu giữ nhiều kiệt tác nghệ thuật vô giá nhất,. -Là bảo tàng có kim tự tháp bằng kính độc đáo nhất, -Là bảo tàng phát sáng nhất.
NHÀ HÁT OPERA PALAIS GARNIER
Trong một ngày dạo quanh ngắm phố, chúng tôi có thăm Nhà Hát Opera Palais Garnier, nhà hát lớn nhất Paris. Đây là một trong những di tích lịch sử ấn tượng với phong cách kiến trúc cổ điển cùng những bức tượng điêu khắc nổi tiếng. Hôm chúng tôi đến, không biết lý do gì, mặt trước nhà hát được che lại bằng một bức họa khổng lồ.
KHẢI HOÀN MÔN
Mướn xe, ngắm phố, lái đến xem Khải Hoàn Môn, kiến trúc toạ lạc ở đầu phía Tây của đại lộ Champs-Elysées, đại lộ nổi tiếng nhất Paris, Khải Hoàn Môn nằm ngay giữa quảng trường Charles De Gaulle – Étoile, được xây dựng vào năm 1806, dưới thời hoàng đế Napoleon I để tôn vinh quân đội Pháp và kỷ niệm những chiến thắng lẫy lừng. Khải Hoàn Môn nhộn nhịp và sầm uất, thể hiện rõ phong cách sống cũng như những nét văn hoá hiện đại của Paris, khu vực này thu hút rất đông khách du lịch
DU THUYỀN TRÊN SÔNG SEINE
Sông Seine nổi tiếng. Có vé đi du thuyền trên sông Seine ngày và đêm. Chúng tôi chọn mua vé đi ban đêm, lúc tháp Eiffel vừa lên đèn. Cảnh vật hai bên bờ như một bức tranh sống động, lộng lẫy và đẹp như tranh bao gồm cảnh quan của thủ đô Paris, thuyền chạy dưới nhiều cây cầu bắc ngang sông. Mỗi cây cầu là một công trình kiến trúc tuyệt vời. Du thuyền trên sông Seine là một trải nghiệm thú vị. Ta có cơ hội ngắm nhìn thành phố từ một góc khác, ngắm các công trình kiến trúc, các danh thắng nổi tiếng của Paris như Nhà thờ Đức Bà Paris, Bảo tàng Louvre, Tháp Eiffel…Ngày đã đẹp, đêm xuống, phố lên đèn càng đẹp hơn.
PHỐ THỜI TRANG
Đến Paris, không chỉ khám phá những cảnh quan tuyệt đẹp, thưởng thức những món ăn ngon, mà còn đi xem phố thời trang và mua sắm. Paris là kinh đô của Mỹ phẩm – Thời trang – Nước hoa và các mặt hàng xa xỉ…đi mua sắm cũng là trải nghiệm cuộc sống ở Paris. Cửa hàng thời trang có rải rác khắp nơi, nhưng một số khu vực có mật độ cửa hàng lớn với các trung tâm mua sắm nổi tiếng. Chanel đã và vẫn khẳng định vị thế, đẳng cấp của mình. Khi đến cửa hàng Chanel, đã nhiều khách phải đợi ở ngoài cửa vì bên trong đã đông người, chờ khách ra bớt chúng tôi mới được vào.
PARIS BY NIGHT
Paris từng nổi tiếng là Kinh Đô Ánh Sáng. Về đêm khi phố lên đèn, có rất nhiều vị trí khung cảnh chụp ảnh rất đẹp, tối nào có dịp, tôi đều vác máy đi chụp một số ảnh đêm Paris..
Trên đường ra phi trường, lưu luyến giã từ Paris, trở về Washington DC – Hoa Kỳ, chúng tôi khẽ nghe lại bản nhạc “Để Quên Con Tim”. Lòng chùng xuống, tự hiểu mình… biết khó có dịp trở lại với Paris…chắc chắn là tôi sẽ nhớ Paris thật nhiều.
Trăm nghe không bằng mắt thấy, phải tận mắt mục thị quan chiêm, bạn mới cảm thấy được hết cái dễ thương, cái diễm kiều, cái đáng yêu của Paris.