web analytics
THƠ

Bạc Liêu

Người có về qua Bạc Liêu không?
Nắng xuân còn thắm má xuân hồng.
Râm ran tiếng dế thời thơ dại
Bờ cỏ xanh mềm trong nắng trong

Người có về ngang cầu Quay xưa
Bên kia Tu Muối gió sang mùa.
Đường ra Giòng Nhãn kênh đào mới
Vỏ lãi nổ giòn những sớm trưa.

Người về ngang hương lộ Cái Tràm?
Chợ bên Cầu Sập buổi chiều tan.
Hoà Bình, Vĩnh Mỹ thơm hương lúa
Phía vuông tôm nước mặn tuôn tràn.

Giá Rai, Vĩnh Lợi, Phước Long. Chào!
Ba mươi năm cũ đã trôi mau.
Tìm trong mưa nắng hương hoa đất:
Tìm lá thuyền xưa đỗ bến nào?

Chiều ra nhìn Xiêm Cán bãi xa,
Buổi Cán nước đỏ thắm phù sa.
Gành Hào đón cá tôm về bến
Có đón người thân từ chốn xa?

Biển Nhãn vui mùa thu hoạch mới
Trái chín vàng thơm ngọt mấy đời.
Nhãn đẹp sum suê tàn lá đợi
Đất giồng nồng gió biển ngàn khơi.

Ruộng muối lắng từng ô nước mặn
Diêm điền nồng đượm vị khơi xa.
Hạt muối kết tinh tình đất Mẹ
Mặn mòi thơm thảo biển quê Cha.

Có tiếng độc huyền vẳng trong mơ,
Lời ca thấm ý bậu mong chờ.
Bác Sáu Lầu canh khuya thao thức
“Dạ Cổ Hoài Lang” đẫm ý thơ…

Mái trường Công Lập thuở ban đầu
Nền cũ gạch tàu, ngói đỏ au.
Trường của bao người con đất Bạc
Nay bốn phương trời nhớ xuyến xao.

Cổng trường Trung Học, sân quần vợt
Cạnh bên hồ tắm nước long lanh.
Đại lộ phủ hàng cây rợp bóng.
Thuở thanh bình tàng lá ngát xanh.

Thầy Sâm, Thầy Án, Thầy Trung Nghĩa
Cô Sắc, Thầy Tòng, Thầy Thái Phương…
Ân thầy cô miệt mài năm tháng
Truyền kiến thức với lòng mến thương.

Trò xưa giờ cánh chim lìa tổ
Đi bốn phương trời bước ruỗi dong.
Phiêu bạt vẫn hoài trông cổ độ
Bến nước ngày thơ mãi ngóng trông.

Dù mai có quay về cố quán
Hay trọn đời đất khách tha hương
Mái tóc năm nào nay bạc trắng
thương về đất Bạc mãi tơ vương

BẠC LIÊU lúa chín ngập đồng
Người đi ấp ủ trong lòng quê hương.
Dù còn phiêu bạt tha phương.
Trăm năm lòng vẫn mãi thương quê nhà.

UYÊN THÚY LÂM