web analytics
THƠ,  XƯỚNG HỌA

Đất Trích

BUỔI CHIỀU NƠI ĐẤT TRÍCH

Ngày đã rời sang núi phía Tây
Chi Sơn hoang vắng cảnh lưu đày
Chiều im muốn đợi hoa rừng ngủ
Mây lạc thành nghe ngọn gió bay
Có phải nắng vàng phai chốn đó
Hay là lửa đỏ tắt nơi này
Khiến cho năm tháng ru phiền muộn
Thấp thoáng bên trời vạt khói say

Hawthorne, 3-6-2015
CAO MỴ NHÂN
_____________________________

NGƯỜI VỀ TỪ ĐẤT TRÍCH

Đồi đông gió bạt át đồi tây
Tan tác quạ kêu đất trích đày
Cỏ úa cây trơ trời hực cháy
Hồ khô suối cạn bụi cuồng bay
Thế gian nghiệt buộc nghìn chung ấy
Sinh tử tung hê một chén này
Người cưỡi vô biên tìm nắng quái
Mười năm tỉnh giấc trận nào say?

Tạo Ân
_____________________________

ĐÔI MẮT NGƯỜI SƠN TÂY
(Ý THƠ Quang Dũng)

Ơ hờ!  Đôi mắt người Sơn Tây
U uẩn hoàng hôn biên ải đày
Bất Bạt xa mờ sương khói phủ
Ba Vì khuất nẻo gió mưa bay
“Xứ Đoài mây trắng” mơ mùa ấy
“Sông Đáy chậm buồn” gởi bến này
Bương Cấn bao giờ mong trở lại
Kiều thơm môi ngọt mấy lần say.

Uyên Thúy Lâm
_____________________________

MÙA CHINH CHIẾN CŨ
( Từ ý thơ Quang Dũng bài
Đôi Mắt Người Sơn Tây )

Người em gái nhỏ đất Sơn-Tây,
Xuôi ngược miền xa chốn đọa đày.
Dìu dịu mắt buồn vương ngấn lệ,
Tiêu điều quê cũ khói sương bay.
Đợi về ngắm lúa Sài-Sơn ấy,
Chờ đến nhìn trăng Bương-Cấn này
Qua hết ly tan chinh chiến cũ,
Thanh bình một thuở thắm duyên say.

UYÊN THÚY LÂM