Hồ Trường
Hồ trường, hồ trường này đây ta rót,
Lòng chảy về đâu?
Chảy về sa mạc hoang vu,
Gió thét ù tai,
Cát xô rát mặt.
Tiếng đàn lục huyền đứt dây,
Hùng tráng!
Nghe dường ngàn thớt ngựa đuổi trăng.
Bi ai!
Nghe tưởng khúc Babylon lạc loài.
Có người cắm cờ vàng hát “con sáo ly hương”.
Lòng chảy về đâu?
Chảy về sa mạc hoang vu,
Gió thét ù tai,
Cát xô rát mặt.
Tiếng đàn lục huyền đứt dây,
Hùng tráng!
Nghe dường ngàn thớt ngựa đuổi trăng.
Bi ai!
Nghe tưởng khúc Babylon lạc loài.
Có người cắm cờ vàng hát “con sáo ly hương”.
Hồ trường, hồ trường này đây ta rót,
Chảy về Biển Đông, biển khô, cá chết
Chảy về Cửu Long giang, giòng sông thay vị.
Biển mặn lấn đồng, lúa vàng chết rũ.
Tiếng chim quyên không đợi hè
Gọi hồn Thục Đế bi ai.
Hồ trường, hồ trường này đây ta rót,
Chảy đi năm châu, bốn biển, theo gót da vàng,
Đã bốn mươi năm lẻ, chất men phai dần.
Tiếng mẹ đẻ nghe sao giống chim kêu.
Ôi! Ca dao bỏ xứ hóa lời câm!
Hồ trường! Hồ trường!
Ô kìa! Lòng người sao cạn!
Ta thôi rót và lòng không chảy nữa.
Tạo Ân