TÌNH ANH LÍNH CHIẾN
Từ dạo chia tay ở Kontum
Bốn sáu năm qua nhớ lại buồn
Tình đang êm đẹp sao dang dở
Để lòng vương vấn đến em luôn
Thuở ấy em tôi quá dịu hiền
Tôi thì vương chiến trận triền miên
Năm thì mười họa về qua phố
Chỉ thoáng gặp em đã đảo điên
Nữ sinh áo trắng mới tan trường
E ấp đầu đời thật dễ thương
Để người lính chiến tim rung động
Nhút nhát nhìn em ở cuối đường
Trông chờ mãi có dịp làm quen
Hôm đó bầu trời bỗng tối đen
Hứa hẹn cơn mưa nguồn xối xả
Tôi cùng em đứng dưới hàng hiên
Cơn mưa ập đến sấm rền vang
Gió lạnh hắt theo thật trái ngang
Cởi vội trên người field jacket
Tần ngần tôi lén phủ lên nàng
Áo quần ướt hết lộ màu da
Tôi được theo em trở lại nhà
Áo trận giờ đây thành áo ấm
Tâm hồn tôi nở khúc hoan ca
Gia đình thừa nhận cặp tình nhân
Tôi đến thăm em lúc dưỡng quân
Chiến cuộc càng ngày càng nghiệt ngã
Nàng cùng di tản với người thân
Tôi bận hành quân chẳng tiễn đưa
Biết tin ly biệt lúc ban trưa
Chiếc áo tôi trao làm kỷ niệm
Mong nàng còn nghĩ đến tình xưa
Trương Trọng Kiên